Vạn vật đều có những đúng – sai và lưng chừng. Tuổi xuân cũng vậy. Lúc còn bé thì ta biết mình ao ước một cái đầm hồng, một chiếc kẹp nơ. Đứng ở ngưỡng cửa 30 thì ta hiểu mình cần một tổ ấm an vui, lạc nghiệp. Nhưng ở cái lửng lơ của xuân thì, ở những cái tuổi hăm ba, hăm lăm, nhiều khi chính ta cũng không biết rõ mình nên nắm giữ điều gì và nên để điều gì ra đi...
Con gái 23, có lẽ nên:
Giữ lại một ít thời gian để yêu thương chính mình, đừng đốt cháy tất cả một ngày vào những bận rộn, lo toan. Không thể giải quyết được chuyện miếng cơm, manh áo một sớm một chiều được đâu. Để đó, làm mình đẹp lên một chút, rồi lại tiếp tục lo toan cũng được.
Giữ lại một chút ích kỷ, để biết giữ lấy những gì thuộc về mình. Đừng cam tâm với những gì trời định quá. Xem lại mình một chút thôi, rồi sửa đổi, để những mối quan hệ xung quanh được duy trì lâu dài.
Giữ lại thật nhiều chút tự tin, mặc kệ tuổi xuân đang đi qua. Tự tin để hoàn thiện mình, để hoàn thành những mục tiêu đặt ra và tìm kiếm cho mình những tình cảm chân thật.
Giữ lại một chút tham vọng để ko quá an phận với việc làm nuôi đủ một miệng ăn. Ít ra cũng phải là 2 miệng ăn trong trường hợp sau này mình có lỡ ko may làm single mom. Không muốn nói xui đâu, nhưng tóm lại là cứ tiến lên cao hơn một tí và hãy biết thế nào là đủ.
Giữ lại cho mình một đam mê. Lúc bé mơ làm diễn viên, thích múa hát, thích chơi nhạc cụ, thích đọc sách, thích nấu ăn...Thì khi hăm ba, trong hằng hà sa số những đam mê ấy, hãy chọn và giữ lấy một cái cho riêng ta. Để sau này tình yêu nào đó có quay lưng với mình, thì mình cũng thoải mái quay lưng lại với nó và tung tăng với "đam mê".
Giữ lại một mối quan hệ mà ở đó dù đã trải qua bao đổ vỡ, hao hụt, thay đổi, đầy rồi lại với, nhưng đến thời điểm hiện tại, cả hai vẫn có nhau trong đời. Hãy cố gắng giữ lại! Vì có lẽ, hăm ba là cái tuổi đã khá muộn cho việc xây dựng lại từ đầu một niềm tin.
Và con gái 23, cũng nên:
Buông tha cho quá khứ. Ở đó có ai, ở đó đã có những lỗi lầm gì cũng hãy hỏa táng nó và thờ ở khu vực "ký ức" đi. Có vậy thì những cái mới mới được khai sinh.
Giũ bỏ những sân si. Trước đây người đời nói 1 mình cãi 10, thì giờ thiên hạ đanh đá bao nhiêu, mình cứ nhu mì mà sống. Cứ cười rồi an yên với những điều tốt đẹp ta giữ lại ở trên. Làm thử đi, sẽ thấy nhẹ tâm lắm!
Đừng để người khác thấy quá nhiều mặt cảm xúc của mình. Ừ, ko vì lí do gì cả. Chỉ là với mỗi một bộ phận người, mình chỉ nên đối xử bằng một "ta" thôi.
Bỏ sự phán xét đi. Chỉ có những người trong cuộc mới hiểu rõ mọi chuyện. Nghe đó, thấy đó, rồi cũng hãy để nó trôi qua. Chỉ nên sống cuộc đời của ta!
Bỏ đi những mối quan hệ mà ở đó ta thấy chỉ có sự cống hiến một chiều. Từ ai cũng vậy. Nếu chỉ mình ta hi sinh mà không được trân trọng. Và nếu chỉ có đối phương cho đi mà ta biết rõ mình không thể đáp lại chút gì từ tâm.
Bỏ đi những tự ti, mặc cảm. Nên giữ lại gì thì đã nói ở trên.
Bỏ đi những mơ ước quá xa vời, rồi cứ dời đi dời lại. Cứ đặt những mục tiêu gần thôi rồi từ từ mà với lấy. Chẳng hạn lúc trước nói 5 năm nữa phải mua được nhà, thì thôi giờ đổi lại: 2 năm nữa lương 10 triệu 1 tháng thôi. Hăm ba rồi, chẳng còn thời gian để thử thách kiên nhẫn bản thân nữa rồi.
Vậy đấy! Chắc trong lúc rê chuột từ đầu bài viết xuống tới đây, nhiều cô gái hăm ba cũng tự nghĩ ra được thêm nhiều thứ cần buông và giữ nữa cho riêng mình...
Chúc những cô gái hăm ba và sắp hăm ba sẽ sớm tìm được những điều mình cần trong tương lai, giữ được những điều mình yêu ở hiện tại và buông được những điều mình muốn mà không quá khó khăn.
Nguồn: Guu