Thứ Hai, 29 tháng 9, 2014

Con gái 23 - nên giữ và buông những gì?

Vạn vật đều có những đúng – sai và lưng chừng. Tuổi xuân cũng vậy. Lúc còn bé thì ta biết mình ao ước một cái đầm hồng, một chiếc kẹp nơ. Đứng ở ngưỡng cửa 30 thì ta hiểu mình cần một tổ ấm an vui, lạc nghiệp. Nhưng ở cái lửng lơ của xuân thì, ở những cái tuổi hăm ba, hăm lăm, nhiều khi chính ta cũng không biết rõ mình nên nắm giữ điều gì và nên để điều gì ra đi...

Con gái 23, có lẽ nên:
Giữ lại một ít thời gian để yêu thương chính mình, đừng đốt cháy tất cả một ngày vào những bận rộn, lo toan. Không thể giải quyết được chuyện miếng cơm, manh áo một sớm một chiều được đâu. Để đó, làm mình đẹp lên một chút, rồi lại tiếp tục lo toan cũng được.
Giữ lại một chút ích kỷ, để biết giữ lấy những gì thuộc về mình. Đừng cam tâm với những gì trời định quá. Xem lại mình một chút thôi, rồi sửa đổi, để những mối quan hệ xung quanh được duy trì lâu dài.
Giữ lại thật nhiều chút tự tin, mặc kệ tuổi xuân đang đi qua. Tự tin để hoàn thiện mình, để hoàn thành những mục tiêu đặt ra và tìm kiếm cho mình những tình cảm chân thật.
Giữ lại một chút tham vọng để ko quá an phận với việc làm nuôi đủ một miệng ăn. Ít ra cũng phải là 2 miệng ăn trong trường hợp sau này mình có lỡ ko may làm single mom. Không muốn nói xui đâu, nhưng tóm lại là cứ tiến lên cao hơn một tí và hãy biết thế nào là đủ.
Giữ lại cho mình một đam mê. Lúc bé mơ làm diễn viên, thích múa hát, thích chơi nhạc cụ, thích đọc sách, thích nấu ăn...Thì khi hăm ba, trong hằng hà sa số những đam mê ấy, hãy chọn và giữ lấy một cái cho riêng ta. Để sau này tình yêu nào đó có quay lưng với mình, thì mình cũng thoải mái quay lưng lại với nó và tung tăng với "đam mê".
Giữ lại một mối quan hệ mà ở đó dù đã trải qua bao đổ vỡ, hao hụt, thay đổi, đầy rồi lại với, nhưng đến thời điểm hiện tại, cả hai vẫn có nhau trong đời. Hãy cố gắng giữ lại! Vì có lẽ, hăm ba là cái tuổi đã khá muộn cho việc xây dựng lại từ đầu một niềm tin.


Và con gái 23, cũng nên:
Buông tha cho quá khứ. Ở đó có ai, ở đó đã có những lỗi lầm gì cũng hãy hỏa táng nó và thờ ở khu vực "ký ức" đi. Có vậy thì những cái mới mới được khai sinh.
Giũ bỏ những sân si. Trước đây người đời nói 1 mình cãi 10, thì giờ thiên hạ đanh đá bao nhiêu, mình cứ nhu mì mà sống. Cứ cười rồi an yên với những điều tốt đẹp ta giữ lại ở trên. Làm thử đi, sẽ thấy nhẹ tâm lắm!
Đừng để người khác thấy quá nhiều mặt cảm xúc của mình. Ừ, ko vì lí do gì cả. Chỉ là với mỗi một bộ phận người, mình chỉ nên đối xử bằng một "ta" thôi.
Bỏ sự phán xét đi. Chỉ có những người trong cuộc mới hiểu rõ mọi chuyện. Nghe đó, thấy đó, rồi cũng hãy để nó trôi qua. Chỉ nên sống cuộc đời của ta!
Bỏ đi những mối quan hệ mà ở đó ta thấy chỉ có sự cống hiến một chiều. Từ ai cũng vậy. Nếu chỉ mình ta hi sinh mà không được trân trọng. Và nếu chỉ có đối phương cho đi mà ta biết rõ mình không thể đáp lại chút gì từ tâm.
Bỏ đi những tự ti, mặc cảm. Nên giữ lại gì thì đã nói ở trên.
Bỏ đi những mơ ước quá xa vời, rồi cứ dời đi dời lại. Cứ đặt những mục tiêu gần thôi rồi từ từ mà với lấy. Chẳng hạn lúc trước nói 5 năm nữa phải mua được nhà, thì thôi giờ đổi lại: 2 năm nữa lương 10 triệu 1 tháng thôi. Hăm ba rồi, chẳng còn thời gian để thử thách kiên nhẫn bản thân nữa rồi.
Vậy đấy! Chắc trong lúc rê chuột từ đầu bài viết xuống tới đây, nhiều cô gái hăm ba cũng tự nghĩ ra được thêm nhiều thứ cần buông và giữ nữa cho riêng mình...
Chúc những cô gái hăm ba và sắp hăm ba sẽ sớm tìm được những điều mình cần trong tương lai, giữ được những điều mình yêu ở hiện tại và buông được những điều mình muốn mà không quá khó khăn.

Nguồn: Guu

Thứ Hai, 22 tháng 9, 2014

Úp mặt tự mơ

  

Yêu một người còn trẻ, cùng công ty củng có cái khổ của nó. Lúc nào củng gặp, người ta lâu lâu đi qua đi lại xăm xoi mình tí.. vô facebook, ngắm zai trên mạng tí củng không dk tự nhiên, cứ lén lén lút lút như làm việc mờ ám.. hix.. Đôi khi lại dính họa vô đơn chí là cái này.. Mỗi lần làm gì mờ ám là phải canh trước canh sau, rõ khổ!!!

Như hôm nay, mới mò vào face con chó pug nhà hắn, điều tra tí =)).. hắn đi qua, vội vàng tắt, thế là hắn nghi ngờ, phát bực mình.. muốn lấy cái dẹp ịn vào mặt hắn cho méo mặt ra. Cái tính của hắn thì hay gen tuông lung tung, giận hờn vu vơ, ưa ngọt ngào, như trẻ con ấy.. Lâu lâu kêu vài tiếng anh iu thế là hắn như trẻ lên 3 được cho kẹo, vui vẻ cả ngày. Đôi khi lỡ miệng khen em zai nào dáng chuẩn, tốt tính trước mặt hắn thế là hắn lại giận hờn vu vơ. Hôm bữa đi chơi với công ty, không chụp ảnh với hắn, chụp với ông anh kia rời công ty một bức ảnh làm kỉ niệm thế là em nó giận cả buổi. Về mình chả thèm đoái hoài thế là em nó phải tự làm lành. Khổ. Mà hình như hôm đó mình chụp hình với ông kia hơi tình cảm thì phải, thấy đẹp nhưng không giám up lên, lại sợ e nó gen.


Người ta còn trẻ đôi khi suy nghĩ còn trẻ con, chưa được sâu xa. Mình củng có niềm tin vào tình yêu, nhưng chỉ sợ thời gian làm con người thay đổi. 3, 4 năm nữa đàn ông ở độ tuổi thành công, còn phụ nữ như bó rau héo rồi, người ta có trách nhiệm thì rước về làm xây tù chung thân với nhau, còn không thì lúc đó thành gái già ế cái chắc, còn đâu thanh xuân để mà lựa chọn nữa. Lúc đó chắc phải đổ vô đống tiền đi trùng tu nhan sắc đi lừa zai, được một em lừa tốt giống coi như may mắn..hehe. Đôi khi củng nghĩ có nên sơ cua thêm anh nào nữa không, nghĩ thế thôi chứ mình củng chưa đến nỗi hâm, yêu một anh đã xếp lịch đủ chết, còn không có thời gian riêng tư. Mà làm thật nếu như một ngày chuyện nó vỡ lỡ ra thì 2 thằng đó nó tát cho mình méo mặt phải đi phẫu thuật thẫm mĩ nữa. Lúc này là mất cả chi lẩn chài. Mình củng chưa ngu mà làm.





Tình yêu củng chỉ được phút ban đầu, giống như pháo hoa, rực rỡ, muôn màu, cuốn hút. Về sau này chỉ còn lại tình nghĩa, cần nhau như tri kỉ, thói quen, lúc này gọi là yêu thương. Nên trong lúc em nó còn si mê, mù quáng mình phải ra sức đàn áp, dạy bảo, thuần dưỡng không là sau này không kịp, muộn màng. Thành công của phụ nữ là lấy được một ông chồng lương cuối tháng đầy đủ, đi làm về đúng giờ, yêu vợ thương con, quan trọng là phải đề cao tuyên ngôn "Kính vợ đắc thọ, Sợ vợ sống lâu, Nể vợ bớt ưu sầu, Để vợ lên đầu là trường sinh bất tử." Không có thằng đàn ông nào đi làm về tự động cởi áo vào nhà nấu cơm, nên mình phải huấn luyện từ từ, từ khi bắt đầu yêu. Nhưng sau này em nó lật mặt, thì coi như mình số xui, đành cam chịu thế. Thế nên em nghỉ sau này cần có một cái chày chắc chắn làm phòng thân trong bếp phòng khi gặp trường hợp này.hehe. Nhưng tính chi xa, đoạn đường từ đây tới lật mặt còn dài lắm, không biết có bao nhiêu gập gềnh, chông chênh chỉ mong không bị đứt gánh giữa đường. Em không muốn mình lại phải giả ngây thơ đi lừa zai rồi lại dạy bảo từ đầu. Lừa được anh là hạnh phúc của em rồi.. Hãy yêu em dài lâu anh nhé.. Đường đến đầu cầu ắt sẻ thẳng nên mình chỉ cần hạnh phúc hôm nay thôi anh à!!! Hôm nay hạnh phúc thì ngày mai củng hạnh phúc. Không biết nhiều năm sau em còn thấy cảnh anh chở em đi ngoài đường mà miệng cứ ngoác ra để hứng bụi nữa không???